☆
– trans by Lyn
Masaki: Xin chào! Anh giữa nhà Amamiya với lúm đồng tiền quyến rũ Masaki đây ^.<!
Hiroto: Anh đang chào ai thế hả?
Masaki: Tiện thể mà nói thì, anh nghĩ là góc nghiêng của Hiroto nhìn khá đẹp trai đấy.
Masaki: Mà em cứ tsun (cáu kỉnh) hoài mệt lắm, dễ thương thêm chút xíu đi nha.
Hiroto: Phiền vãi!
Masaki: Không được nói anh hai mình là phiền vãi!
Masaki: Và sau đây là công việc vận chuyển của bọn anh. Đồ cần chuyển của hôm nay là cái này. Vì một số lý do, cà rem 100 que!
Hiroto: Không phải là chúng ta không nhận chuyển đồ tươi sống à?
Masaki: Tại anh thích cà rem mà! Với cả, nhiều chừng này thì có mất đi 2, 3 que cũng không bị phát hiện đâu ha.
Hiroto: Đừng có ăn đồ của khách!
Masaki: Biết rồi mà! À thế thì cho Hiroto vị soda nhé, anh ăn vị nho là được, à cho anh Takeru vị đậu đỏ nữa.
Hiroto: Không được ăn! Thiệt bó tay!
Masaki: Thế thì, cho em hai que nà! Anh và anh hai cũng mỗi người hai que.
Hiroto: Đã bảo là không được ăn mà!
Masaki: Aa— tiêu rồi! Nó bắt đầu chảy ra!
Hiroto: Lại còn không phải kem khô nữa hả?
Masaki: Trước thái độ lạnh lùng của Hiroto có lẽ kem sẽ ngừng chảy ha…?
Hiroto: Đá phát giờ!
Masaki: Đó, chính nó! Hãy dùng ánh mắt băng giá của em và làm đông kem lại đi!!
Masaki: Nè mấy đứa, Hiroto trông như vậy thôi á, nhưng mà khi em nó bị ốm là sẽ đòi ăn đào đóng hộp nha. Siêu dễ thương luôn.
Hiroto: Dễ thương cái kon khỉ! Mà, thiệt là nãy giờ anh đang kể chuyện cho ai nghe vậy hả?
☆